Tâm sự người PECC2: Từ đại dịch, nghĩ về bữa cơm nhà, những lần lỗi hẹn, và PECC2!

Dù không tới nỗi đẹp trai mức này nhưng tôi của mùa giãn cách xã hội đã trở nên đảm đang một cách bất ngờ

Quán xá đóng cửa, không còn những trận bóng đá sau giờ làm, không còn những buổi nhậu cuối tuần. Cuộc sống đã có rất nhiều thay đổi, nhiều người phải làm việc từ xa tại nhà, và tệ hơn, nhiều người đã mất việc làm. Nền kinh tế đang bị ảnh hưởng nặng nề, mọi chuyện dường như đang rất tệ. Trên một trang báo mạng, tôi đọc được câu hỏi: “Nếu chúng ta không làm gì cả, thì mọi chuyện sẽ thế nào?”

Các status than phiền, kêu ca chán nản tràn ngập trên mạng xã hội. Bên cạnh những lo lắng không tránh khỏi đó, tôi muốn chia sẻ thêm một góc nhìn cá nhân, về việc tận dụng thời gian khó khăn để nhìn lại bản thân và bắt tay thay đổi chính mình, về trí tuệ, tâm hồn và cả thể chất.

Nguồn: Internet

Có người đã ví von rằng, dịch bệnh như một cơn thủy triều, khi nó rút đi, ta sẽ biết ai không mặc quần áo. Tôi may mắn không thuộc nhóm những người thất nghiệp vì đại dịch, nhưng tôi cũng không muốn mình trần trụi sau cơn thủy triều đại dịch đi qua. Tôi được trải nghiệm những ngày làm việc online ở nhà, tiết kiệm được 2 giờ đồng hồ ngồi trên xe máy để đến công ty, tôi muốn tìm hiểu nhiều hơn những công việc mình đang làm, những dự án mà công ty thực hiện, các kế hoạch ngắn hạn, dài hạn của công ty. Sài Gòn nay yên tĩnh hơn, cuộc sống của mọi người đang chậm lại. Tôi cũng muốn được nhìn lại bản thân, những kế hoạch, dự định còn dang dở. Đã có những lúc tôi có động lực cao thế này: “65 kg thì thay avatar”, nhưng rồi tôi vẫn chưa thực hiện xong. Danh sách 23 cuốn sách phải đọc trong năm 2019, tôi vẫn còn bỏ dở. Tờ mục tiêu cần đạt về trình độ tiếng Anh vẫn còn đó. Thôi, tôi quyết định không lỗi hẹn với bản thân nữa.

Tôi đã từng có những quyết tâm… lớn đến vậy và cùng với đó là ngần ấy lần lỗi hẹn với chính mình

Sau 1 tuần làm phụ bếp, nay tôi đã tự tin nấu được một bữa cơm gia đình thực sự. Tôi vẫn nói đùa với nhà mình, nay con mới biết nồi canh này cần đúng 5 muỗng gia vị, con không cần nêm lại vẫn vừa ăn. Chắc cũng nhờ thế mà tôi ăn nhiều hơn trước, tôi sắp đạt được mục tiêu 65kg, mà không phải mang theo bụng bia. Đêm là thời gian tôi cùng bạn mình online học tiếng Anh. Tôi cũng đang tập tành đọc sách, tạo những thói quen tốt mà trước giờ mình không có. Hay ngay cả việc thực hiện bài viết này, sau bao ngần ngại, tôi cũng muốn thử một lần, rằng khi anh kỹ sư điện tập làm nhà báo thì sẽ thế nào.

Covid 19 cũng cho con người chứng kiến nhiều hơn bao giờ hết sự hy sinh, lòng can đảm và sức mạnh của tình người (Ảnh: Một nhân viên y tế Trung Quốc chia tay người yêu lên đường đến thành phố Vũ Hán làm nhiệm vụ. Ảnh: Tân Hoa Xã)

New York, Paris, Thượng Hải… những thành phố nguy nga tráng lệ, nay bỗng dưng im ắng đến đắng sợ. Sài Gòn - thành phố không bao giờ ngủ cũng chợt nằm yên buồn bã. Kinh tế toàn cầu dự kiến giảm 3% năm nay, đánh dấu thời điểm suy thoái mạnh nhất kể từ 'đại suy thoái' những năm 1930, theo dự báo của Quỹ tiền tệ thế giới IMF. Và đương nhiên, PECC2 cũng như bao doanh nghiệp khác, cũng không tránh khỏi những tác động đầy áp lực từ dịch bệnh.

“Cơn thủy triều” Covid-19 ép doanh nghiệp phải bộc lộ thực lực của mình. Đây có thể là một cuộc sàng lọc lớn để khi cơn bão Covid-19 qua, những doanh nghiệp hoạt động tốt, đem lại giá trị thật cho nền kinh tế sẽ trụ lại và mạnh mẽ hơn.

Tôi không tự tin để nói “văn hóa doanh nghiệp” là gì, nhưng tôi biết một điều, nó được tạo nên từ mỗi cá nhân trong doanh nghiệp. Giá trị công ty sẽ mạnh mẽ hơn khi mỗi cá nhân cũng tạo ra được giá trị của bản thân mình. Đại dịch Covid này là một khó khăn, nhưng cũng chính là cơ hội để tôi suy ngẫm thêm về việc đổi mới chính mình. Và cũng là cơ hội để chúng ta cùng siết lại những cố gắng, cho sự đi tới vượt bậc của một PECC2 đổi mới!

Thực hiện: Võ Đức Gioang

Chia sẻ: